Thuở xưa có một người nghèo
Làm ăn vất vả, bao nhiêu muộn phiền
Để dành được một ít tiền
Thấy người giàu khác chàng liền nghĩ suy:
“Tiền ta chẳng có nhiều gì
Đem ra so sánh ta thì thua xa
Người kia giàu có quá mà.”
Anh chàng thất vọng thở ra não nề
Muốn quăng chút tài sản kia:
“Giữ làm chi nữa, vứt đi cho rồi
Tới bờ sông ném xuống thôi.”
Chung quanh thấy thế nhiều người nhủ khuyên:
“Tuy anh có rất ít tiền
Tiền này nuôi sống được thêm bao ngày,
Nếu anh liệng hết đi ngay
Một xu chẳng có đọa đày khó qua.”
*
Truyện này thí dụ cho ta
Trong hàng Tăng chúng xuất gia lắm người
Thấy cao Tăng ở khắp nơi
Đa văn, tài đức, được đời suy tôn
Cúng dường nồng hậu luôn luôn
Còn mình lợi dưỡng thời không sánh bằng
Nhưng không chịu nghĩ kỹ càng
Để mà tu học đạo vàng gắng thêm
Lại làm hành động cuồng điên
Bỏ tu, rời đạo, qua miền khổ đau
Thật là trái ngược xiết bao.
Người nghèo vứt của so nào khác chi!
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(Thi hóa Kinh Bách Dụ)
*
The Poor Want To Have As Much As The Rich
Once upon a time, there was a poor man who had but few possessions. After meeting some rich men, he wanted to be like one of them. Unable to do so, he was about to throw the little he had into the water. Some bystander said, “What you possess may be little, but you can live on it for a while. Why do you want to throw it into the water?”
This is similar to what is done by the stupid of the world.
People who happen to be ordained men get offerings, which come way below their expectations. What they have cannot equal that received by the high and virtuous ones. They see that those old and virtuous ordained men are supported by the mass of famous people. They want to be on an equal footing with them. Unable to get equality, they feel sorrowful and painful to such a degree as to break their faith.
This is just like the stupid man who, wanting to be equal with the rich, casts out the precious possessions of his own.
(Trích dẫn “SAKYAMUNI’S ONE HUNDRED FABLES” do Tetcheng Liao, Tiến Sĩ Luật Khoa Viện Đại Học Paris dịch).
Để lại một bình luận