Bài Pháp thoại Mênh mông tình mẹ do TT. Thích Thiện Thuận thuyết giảng tại Phật học Xá Lợi ngày 30-8-2015 (nhằm ngày 17-7 Ất Mùi) trong Chương trình Pháp hội mùa Vu Lan (PL 2559 – DL 2015)
Từ cổ chí kim, tình mẹ vốn là đề tài dạt dào như những ngọn sóng nhấp nhô tan vào lòng đại dương bao la, nhưng đến với buổi pháp thoại, hành giả cảm nhận về tình mẹ được đánh thức từ sâu thẳm trái tim qua những lời chia sẻ mộc mạc nhưng bằng tất cả tấm lòng của một người Thầy cũng là một người con hiếu kính. Thượng tọa giảng sư nhắn gửi vài lời để chúng ta không hành động trong hối tiếc muộn màng bởi lẽ chỉ có tình thương bao la của mẹ mới bảo vệ che chở cho con dù rằng mình đang bị chính con mình bạc đãi. Có những nỗi niềm của người con xa quê không về thăm lại mẹ, có những nỗi niềm của người mẹ tự cửa ngóng chờ con,… Đó là tất cả những cung bậc của yêu thương sâu lắng tận đáy lòng:
“Ai đi về phía quê tôi
Làm ơn cho nhắn vài lời nhớ thương
Xa xôi buồn nhớ quê hương
Mẹ già một nắng hai sương mỏi mòn
Ra đi một sáng tinh sương
Mẹ ơi con vẫn nhớ lời mẹ khuyên”
Từ lúc con còn tấm bé chập chững từng bước chân, bập bẹ từng tiếng nói, cho đến khi con trưởng thành dựng vợ gả chồng cho con, lòng mẹ vẫn luôn mong mỏi dõi theo con vì mẹ đã chấp nhận làm chiếc bóng lặng thầm sau từng bước chân con. Do vậy, trong cuộc sống dù rằng bận rộn với công việc, với gia đình đến đâu chăng nữa, chúng ta hãy dành một góc nhỏ cho cha mẹ vì đó là góc nhỏ bình yên cho ta lớn khôn. Vu-lan đến rồi sẽ đi, nhưng đời mẹ như chiếc lá thu, chỉ cần một cơn gió nhẹ là sẽ lìa cành. Chiếc lá rơi xuống đất sẽ trở thành chất liệu sưởi ấm mùa đông. Cũng vậy, tình mẹ vẫn mãi nồng ấm như những ngày con thơ dại “Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”. Nếu người con nào cũng hiểu được lòng mẹ, cũng thực hành hiếu đạo bằng chân thật tâm thì sẽ không còn những giọt nước mắt tủi hờn của mẹ. Thay vào đó là những giọt nước mắt hạnh phúc của yêu thương ấm áp dâng tràn.
Để lại một bình luận
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.