Thơ Phật Giáo: 7 cách bố thí – Tâm Minh Ngô Tằng Giao
Dù ta không có bạc tiền
Vẫn còn bảy thứ để đem tặng người.
Một là “nhan thí”: nụ cười
Tặng bằng nét mặt vui tươi của mình
Hân hoan, niềm nở, chân thành
Miệng cười gieo mối cảm tình muôn nơi.
Hai là “ngôn thí”: đẹp lời
Tặng bằng câu nói khiến người an nhiên
Ngợi khen, khích lệ, động viên
Nói lời an ủi, dịu êm tâm hồn.
Ba là “tâm thí”: tấm lòng
Tặng bằng đối đãi tốt cùng thế nhân
Lòng mình rộng mở, thành tâm
Khiến cho cuộc sống muôn phần đẹp thêm.
Bốn là “nhãn thí”: cái nhìn
Tặng bằng ánh mắt dịu hiền, thân thương
Tâm từ tỏa rạng thơm hương
Nhìn bằng thiện ý mười phương an nhàn.
Năm là “thân thí”: việc làm
Tặng bằng hành động bản thân của mình
Giúp người một cách nhiệt tình
Với lòng nhân ái, chân thành khôn vơi.
Sáu là “tọa thí”: chỗ ngồi
Tặng bằng nhường chỗ cho người đứng quanh
Nơi mình ngồi chẳng cần giành
Ai mà cần chỗ thời mình nhường thôi.
Bảy là “phòng thí”: tặng người
Cho người cần chốn nghỉ ngơi qua ngày
Mình đem phòng trống trải này
Mời người an nghỉ, lòng đầy thiết tha.
Để lại một bình luận