Thưở xưa có vị tu hành Thật là đức hạnh nổi danh vô cùng Thầy tên là sư Chánh Thông Lâu nay muốn kiếm trong vùng rừng thưa Một nơi thuận tiện xây chùa Giúp cho Phật tử chỗ tu dễ dàng. Một hôm đầy ánh trăng vàng Sau khi tắm suối, sư đang trở về Băng ngang giữa cánh rừng khuya Bỗng nghe vẳng tiếng ai kia kêu thầy, Quay nhìn quanh quất đâu ... Xem chi tiết
Thơ Phật Giáo
Tranh chăn trâu đại thừa
Đại thừa lấy việc chăn trâu dụ cho việc điều tâm, luyện tâm. Cái tâm đó, nguyên lai thuần hậu, nhưng đã bị đánh lạc mất, để nó chạy rông, buông lung theo sở thích không biết gì đến những hiểm nguy rình rập, cho nên phải tìm lại, và chế ngự cho thuần tính. Cái tâm vọng động xấu xa lần hồi được gạn lọc khỏi các cấu nhiễm trần gian sẽ sáng dần lên và từ chỗ vô minh sẽ ... Xem chi tiết
Vua rắn núi Phổ Đà
Thuở xưa đức Quán Thế Âm Chọn nơi đây chốn sơn lâm tuyệt vời Mở mang Phật pháp giúp đời Đạo tràng xây dựng cho người tu tâm, Núi tên là Phổ Đà Sơn Có vua rắn nọ vẫn thường ở đây Họ hàng nhà rắn đông thay Và riêng vua rắn lâu nay tu hành Nghìn năm tu luyện tinh anh Phép thần thông giỏi nổi danh xa gần. Rắn thua đức Quán Thế Âm Sau khi ... Xem chi tiết
Đối thoại thiền
Thiền sư thường huấn luyện trò Tự mình diễn tả ý cho rõ ràng. Có hai thiền viện trong làng Mỗi nơi đều có một chàng thiền sinh Vừa trai trẻ, vừa khôn lanh Theo thầy hầu cận, học hành từ lâu. * Một chàng mỗi sáng mua rau Thường hay vội vã qua mau đường này, Chàng hàng xóm gặp hỏi ngay: "Thật duyên hội ngộ! Hôm nay đẹp trời! Bạn đi đâu ... Xem chi tiết
Tri âm tri kỷ
Ngày xưa ở nước Trung Hoa Có hai người bạn rất là thân nhau Một người tài nghệ hàng đầu Chơi đàn điêu luyện ai đâu sánh cùng, Một người có khiếu lạ lùng Nghe đàn sành điệu đã từng nổi danh. Khi đàn vừa trổi âm thanh Người chơi ý muốn tả tình núi cao Tiếng đàn vươn khúc thanh tao Đưa hồn nhân thế nhập vào cõi tiên, Người nghe đàn nhận ra ... Xem chi tiết