Quý vị đang tìm hiểu ý nghĩa của thuật ngữ LỤC THỜI trong đạo Phật có nghĩa là gì. Ý nghĩa của từ LỤC THỜI theo từ điển Phật học như sau:
LỤC THỜI
Lục thời còn gọi là lục thì tức là sáu khoảng thời gian. Ba thời giờ ban ngày và ba thời giờ vào ban đêm, hiệp thành sáu thời được phân định như sau:
– Ba thời giờ ban ngày là:
Sáng sớm hoặc gọi là sớm mai
Lúc mặt trời giữa trưa
Lúc mặt trời lặn
– Ba thời giờ ban đêm là:
1. Đầu hôm tức trời vừa tối
2. Nữa đêm (khoảng 12 giờ khuya trở lên)
3. Cuối đêm (khoảng 3 hoặc 4 giờ sáng)
– Trong Kinh A Di Đà có chép: Ở cõi Cực lạc thường chẳng có biết bao nhiêu loài chim tốt đẹp, lạ lùng và đủ màu sắc như Bạch hạc, Khổng tước, Anh võ, Xá Lị, Ca Lăng, Tằng dà, Cọng mạng, ngày đêm sáu thời những loài chim ấy ca ngâm những bài thuyết pháp như giảng về năm căn, năm lực, bảy phần Bồ Đề và tám đường Thánh. Chúng sanh ở cõi ấy, nghe tiếng chim hót thì đem lòng niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng.
(Theo PHTĐ của Đoàn Trung Còn)
Cảm ơn quý vị đã tra cứu Từ điển Phật học online trên trang nhà niemphat.vn.
Quý vị cũng có thể tìm hiểu thêm các từ khóa, thuật ngữ Phật học khác có liên quan với LỤC THỜI tương ứng trong từ điển Phật học online:
Để lại một bình luận