Quý vị đang tìm hiểu ý nghĩa của thuật ngữ CỨU CÁNH trong đạo Phật có nghĩa là gì. Ý nghĩa của từ CỨU CÁNH theo từ điển Phật học như sau:
CỨU CÁNH
究 竟; C: jiùjìng; J: kukyō
1. Chỗ tột cùng, không có gì vượt qua được, chỗ tận cùng; tột bực; tốt nhất; hoàn thiện nhất (S: atyanta); 2. Vô cùng, tột bậc; ranh giới; cực điểm (S: niṣṭhā); 3. Hoàn toàn cùng cực. Đạt đến. Đến nơi. Giành được. Thông thạo (một vấn đề). Nhất là đạt được quả vị cao nhất trong hàng Bồ Tát hoặc giác ngộ viên mãn (S: niṣṭhā-gamana); 4. Hoàn toàn nhận thức được hoặc hiểu rõ; 5. Biểu hiện chân thực (S: samāpana); 6. Mục đích tối hậu. Thành Phật (đặc biệt trong tông Thiên Thai và tông Hoa Nghiêm).
Theo từ điển Phật học Đạo Uyển
Cảm ơn quý vị đã tra cứu Từ điển Phật học online trên trang nhà niemphat.vn.
Quý vị cũng có thể tìm hiểu thêm các từ khóa, thuật ngữ Phật học khác có liên quan với CỨU CÁNH tương ứng trong từ điển Phật học online:
Để lại một bình luận