Quý vị đang tìm hiểu ý nghĩa của thuật ngữ THƯỜNG LẠC NGÃ TỊNH trong đạo Phật có nghĩa là gì. Ý nghĩa của từ THƯỜNG LẠC NGÃ TỊNH theo từ điển Phật học như sau:
THƯỜNG LẠC NGÃ TỊNH
THƯỜNG LẠC NGÃ TỊNH
Bốn đức của Chân tâm: Thường là không thay đổi, không sinh diệt.
Lạc là không yêu ghét, một niềm vui siêu thế.
Ngã là tự do tự tại.
Tịnh là trong sạch, không bị ô nhiễm, dù là sống giữa đời thế tục.
Theo Đại thừa, thường, lạc, ngã, tịnh cũng là bốn thuộc tính của Niết Bàn. Trong kinh Phật, khi nói chấp thường, tức là nói sự mê chấp của thuyết Thường trú luận. Đối từ là đoạn diệt luận, một thuyết chủ trương ngược lại cho rằng, khi người chết, là hết tất cả, không còn gì nữa.
Cảm ơn quý vị đã tra cứu Từ điển Phật học online trên trang nhà niemphat.vn.
Quý vị cũng có thể tìm hiểu thêm các từ khóa, thuật ngữ Phật học khác có liên quan với THƯỜNG LẠC NGÃ TỊNH tương ứng trong từ điển Phật học online:
Để lại một bình luận