Quý vị đang tìm hiểu ý nghĩa của thuật ngữ TỔ TIÊN trong đạo Phật có nghĩa là gì. Ý nghĩa của từ TỔ TIÊN theo từ điển Phật học như sau:
TỔ TIÊN
TỔ TIÊN (1136-1211)
Thiền sư Trung Quốc, thuộc phái Dương Kỳ, tông Lâm Tế, sống vào đời Nam Tống, người Quảng An, tỉnh Tứ Xuyên, họ Vương, hiệu Phá Am.
Ban đầu, sư thờ ngài Đức Tường ở viện La- hán làm thầy. Ít lâu sau, Sư tham võng ngài Chiêu Giác, sau đó đến cạo tóc, thọ giới Cụ túc với ngài Đức Sơn Quyên ở Lễ Châu. Sau, Sư du phương đến chùa Vạn Thọ ở Tô Châu, đêm khuya ngồi một mình ngoài sương tuyết, nghe tiếng chuông, Sư ngẩng đầu nhìn thấy 2 chữ Chiêu Đường, nghi tình vụt tan biến. Sau đó, Sư yết kiến ngài Thủy Am Sư Nhất tại Song Lâm, đến Ô Cự tham yết ngài Mật Am Hàm Kiệt, học đạo với ngài 5 năm, nhận được hoàn toàn yếu chỉ. Sau, Sư trở về quê, quan Thượng thư là Dương Công Ngọa Long mời Sư đến ở, sau đó Sư từ tạ, vân du khắp các nơi. Sư lần lượt trụ chùa Tiến Phước ở Thường Châu, chùa Linh Nham ở Chân Châu, chùa Tú Phong và chùa Khung Long ở Ngô Trung, chùa Tư Phước ở Phước Châu.
Vào tháng năm 1211, Sư để lại bài kệ rồi thị tịch, thọ 76 tuổi, 49 pháp lạp.
Tác phẩm : Ngữ Lục 1 quyển.
Theo : Ngũ Đăng Nghiêm Thống 21; Minh Cao Tăng Truyện 8.
Theo từ điển Phật học Huệ Quang
Cảm ơn quý vị đã tra cứu Từ điển Phật học online trên trang nhà niemphat.vn.
Quý vị cũng có thể tìm hiểu thêm các từ khóa, thuật ngữ Phật học khác có liên quan với TỔ TIÊN tương ứng trong từ điển Phật học online:
Để lại một bình luận