Con người vì lòng ham muốn quá mức như giếng sâu không đáy, khi chưa được thì muốn cho bằng được, khi được rồi thì lại sanh nhàm chám, muốn tìm thứ khác. Người biết tiết chế được lòng tham thì cuộc sống an nhàn, thảnh thơi, không bị cuộc sống ràng buộc.
Trong cuộc mưu sinh để tồn tại chúng ta cần phải có tiền để sống nhưng đừng vì thế mà làm việc quần quật cả ngày đêm. Lòng ham muốn quá độ của con người bắt nguồn từ nguyên nhân thấy thân này thật, là ta, là tôi, là mình, nên cố bám víu, sinh luyến ái yêu thích, từ yêu thích mới sinh ra lo sợ bị rời xa, mất mát rồi tìm cách gìn giữ, giữ không được thì sinh buồn khổ, hận thù và tìm cách trả đũa, cứ thế vay trả trả vay không có ngày thôi dứt. Tiền bạc là vật vô tri, là phương tiện để con người sinh sống, nó có nhiều hay ít là do con người tạo ra. Chúng tôi đồng ý cuộc đời này cần phải có tiền để nuôi sống bản thân, gia đình, nhưng đồng tiền là vật vô tri vô giác do con người tạo ra. Nếu chúng ta không biết gieo trồng phước đức nhiều đời nhiều kiếp mà quá đam mê, lệ thuộc vào nó thì cuối cùng bán rẻ lương tâm mà không hay không biết. Đồng tiền tạo ra bằng cách lường gạt người khác thường bị 5 nhà cuốn trôi: nhà lũ lụt, nhà hỏa hoạn, nhà trộm cướp, nhà vua quan tịch thu và nhà con cái bất hiếu, phá sản; ngoài ra còn bị những nạn khác như dịch bệnh tràn lan, sóng thần, động đất hủy diệt. Như có kẻ ngu trên đường về quê bị cướp chặn lại lục soát tất cả nhưng không tìm thấy gì. Người ấy cứ nắm chặt bàn tay mãi không chịu buông dù bị đánh đập tàn nhẫn, cuối cùng anh ta ngất xỉu và tên cướp chỉ lấy được một đồng xu. Kẻ ngu ấy chỉ vì một xu mà bị đánh đến bất tỉnh, tiền bạc mất còn có thể làm kiếm lại, thân này nếu lỡ thương tật hay bị giết chết thì thật oan uổng làm sao. Người ta có thể bỏ hết tất cả tài sản, của cải để bảo vệ thân mạng, nên ai hỏi “cái gì quý nhất trên đời” thì chắc hẳn ai cũng trả lời “thân này là cái quý nhất”. Một lẽ đơn giản mà ai cũng phải biết là người làm ra của chứ có bao giờ của làm ra người đâu. Do si mê tham ái, luyến tiếc của cải mà biết bao người phải chết vì nó, tham tiếc tiền bạc không đúng chỗ như kẻ ngu kia nên phải chịu hậu quả bị đánh đập nặng nề. Con người ta do tham muốn, luyến tiếc quá đáng nên phải chịu nhiều đau khổ trong cuộc đời.
Cũng đồng là người tại sao có kẻ sung sướng, kẻ lại khổ đau, cùng cực? Chẳng lẽ ông trời lại bất công như thế hay sao? Ông trời ở đây là biểu tượng của luật nhân quả vận hành tùy theo hành động tốt hoặc xấu của mỗi chúng sanh đã gieo tạo mà cho ra kết quả trong hiện tại. Không có gì là bỗng nhiên và khi không, hay do bàn tay của đấng thượng đế sắp đặt. Tất cả đều do mình đã tạo ra trong quá khứ hoặc hiện tại từ nghiệp nhân ngu si, mê muội mà nhân loại đã tạo ra từ vô thủy kiếp đến nay. Nếu chúng ta không có duyên may gặp được thầy lành bạn tốt thì cuộc đời có thể rơi vào ngõ cụt, đó là một sự thật.
Mời quý vị nghe bài giảng Lòng tham vô hạn phước báu hữu hạn do thầy Thích Phước Tiến thuyết giảng tại phòng mạch Bác Sĩ Tâm, Adelaide – Australia, ngày 24/04/2017
Để lại một bình luận