Đừng bao giờ chờ đợi thời điểm để nói lời yêu thương với cha mẹ, bởi có những việc nếu không làm bây giờ thì sẽ trở nên quá muộn trong tương lai.
Nhiều người mải lo cho cuộc sống riêng mà quên đi phụng dưỡng cha mẹ. Khi còn nhỏ ở với cha mẹ, lớn lên lo ăn học, đến khi ra trường lại lập gia đình sớm và lo cho gia đình mình, cha mẹ vì thế ít có cơ hội được phụng dưỡng. Đến khi biết làm cha mẹ, thấu hiểu được cái cha mẹ cần khi xưa, thấu hiểu nỗi vất vả khó khăn bản thân muốn quay lại báo đáp công ơn cha mẹ thì cha mẹ đã qua đời. . .
Tha thứ cho con, mẹ
Con đã quên lời mẹ ân cần
Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn
Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ
Trăm năm thèm tiếng vỗ về
Mẹ đừng im lặng thế
Mẹ đừng xa xót thế
Sao mẹ không mắng con
Con đã đánh mất quyền được làm đứa trẻ
Quyền được sợ chiếc roi tre mẹ giắt ở mái nhà
Con nào có gì sau năm tháng đi xa
Chỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứa
Chỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửa
Tiếng thở dài trong mỗi bước chân qua
Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhà
Nước mắt cũng nghèo đi
Niềm tin cũng nghèo đi
Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh
Mẹ ơi, con thèm được khóc
Thèm được mẹ dỗ dành
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ
May ra con còn nước mắt
Con chưa lớn đó chính là sự thật
Tha thứ cho con, mẹ
Con đã mang trái tim mẹ trong lòng ngực con đi
Và thương tổn
Con biết làm gì bây giờ
Khi máu chảy đã lạnh lùng sắc đỏ
Mẹ đừng im lặng thế
Mẹ đừng xa xót thế
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ…
Bài pháp thoại Nếu còn mẹ được Thầy Thích Thiện Thuận thuyết giảng tại Quan Âm Tu Viện, Tp. Hồ Chí Minh, tháng 10/2016
https://www.youtube.com/watch?v=HIkmCT83VoE
CẨM TRANG viết
A DI ĐÀ PHẬT, BÀI GIẢNG RẤT HAY, CON KÍNH CHÚC THẦY LUÔN AN LẠC