Trong xã hội ngày nay, con người thường thích chỉ trích sai lầm của người khác thay vì nói những lời tán dương, khen ngợi. Có thể điều đó sẽ giúp họ cảm thấy mình giỏi hơn người khác, mình ở vị trí cao trong xã hội và cảm thấy tự tin hơn ở bản thân. Thế nhưng, theo thời gian lâu dần, những suy nghĩ ấy trở nên ăn sâu vào tiềm thức, khiến chúng ta ngày càng trở nên ích kỷ, hẹp hòi. Chẳng bao lâu nữa, những người yêu thương cũng lặng lẽ rời xa ta, bởi khi phán xét người khác, ta đâu còn thời gian và trái tim để yêu thương ai được nữa.
Xin hãy nhớ rằng: Chúng ta là con người, ngoại trừ thánh nhân, sai lầm sẽ chẳng bao giờ bỏ qua bất kỳ ai trong chúng ta. Nhưng mà, chẳng phải nhờ nó mà chúng ta mới trưởng thành như hiện tại hay sao? Vậy thì có lý do gì để chúng ta ghét bỏ những sai lầm, chỉ trích những người từng phạm sai lầm và oán trách bản thân khi mắc sai lầm? Khi đối mặt với mọi chuyện ở đời bằng ánh mắt khoan dung, bạn sẽ không tùy tiện tức giận, bạn sẽ biết cách nhẫn nhịn, và dần dần trái tim bạn sẽ giàu lòng vị tha.
Nếu chỉ nhìn bề mặt, chúng ta chẳng thể nào hiểu được hoàn cảnh của người khác, rằng họ đang trải qua biến cố gì, đang khó khăn ra sao. Người xưa vẫn thường nói: Có từng chịu đựng khổ đau mới hiểu được nỗi đau của người khác. Có từng đi con đường gập ghềnh nhấp nhô mới biết thương người khác cũng phải trải qua như vậy. Nếu luôn có thể thấu hiểu và cảm thông cho người khác, chúng ta sẽ tránh khỏi rất nhiều tổn thương không đáng có.
Quả thật, cuộc đời sẽ dịu dàng hơn biết mấy nếu chúng ta biết đặt mình vào vị trí của nhau, người có tâm thái dịu dàng sẽ hạnh phúc, an lạc trong cuộc đời
Xem thêm: Hạnh phúc đơn giản
”… Một ngày trong cõi tạm dung
Vạn điều độ lượng sống chung trọn lành
Vì mình trong cả chúng sanh
Thì vui với sự viên thành của nhau…”
Như Nhiên
Thích Tánh Tuệ
Để lại một bình luận