Ta về bỏ lại đằng sau
Chữ danh, chữ lợi biển dâu chữ tình
Ta về sống với chính mình
Trút đi cái vỏ hư vinh một thời.
Ta về vui với đất trời
Gom mây làm áo rong chơi cõi hồng.
Ta về lắng đục khơi trong
Bôn ba chi cũng lòng vòng được, thua.
Ta về vui với bốn mùa
Trăng sao làm bạn, chuông chùa kết thân.
Ta về quên chuyện ngã nhân
Hư tình giả ý cõi trần đãi bôi.
Ta về tìm một chỗ ngồi
Mặc đời xuôi ngược miếng mồi đỉnh chung ..
Đời kia có nói không cùng
Tới lui vui khổ.. lạ lùng chẳng qua!
Ta về rũ bỏ kiêu xa
Quên nhà máy lạnh, hoan ca, tiệc tùng..
Nhân gian cười, bảo ta khùng
Làm duyên một nụ, ” thôi đừng phân bua! ”
Sáng nay nhẹ bước vào chùa
Ơ, cành Sen trắng cũng vừa mãn khai!
Chợt ta bắt gặp hình hài
Ngày chưa rời bỏ Liên đài mộng du…
Như Nhiên
TTT
Để lại một bình luận