Quý vị đang tìm hiểu ý nghĩa của thuật ngữ DUYÊN GIÁC trong đạo Phật có nghĩa là gì. Ý nghĩa của từ DUYÊN GIÁC theo từ điển Phật học như sau:
DUYÊN GIÁC
DUYÊN GIÁC
Bậc tu hành nhờ suy tư và thông đạt đạo lý mười hai nhân duyên mà giác ngộ. Những bậc tu hành như vậy, xuất hiện vào thời không có Phật và Phật pháp, thì gọi là Độc giác. Nghĩa là tự lực giác ngộ, nhờ quan sát và suy tư đúng đắn mà thông đạt lý nhân duyên sinh.
Từ Sanskrit gọi bậc tu hành này là Prateyka Buddha. Hán dịch âm là Bích Chi Phật.
DUYÊN GIÁC THỪA
Tên gọi phép tu của hàng Duyên Giác.
DUYÊN GIÁC BỒ ĐỀ
Bồ đề là sự giác ngộ. Sự giác ngộ của Duyên giác không triệt để, cứu kính như sự giác ngộ của Phật, cho nên để phân biệt, gọi là Duy Giác Bồ đề.
Cảm ơn quý vị đã tra cứu Từ điển Phật học online trên trang nhà niemphat.vn.
Quý vị cũng có thể tìm hiểu thêm các từ khóa, thuật ngữ Phật học khác có liên quan với DUYÊN GIÁC tương ứng trong từ điển Phật học online:
Để lại một bình luận