Sống độc thân là những người không muốn liên lụy đến ai, không muốn ràng buộc bởi ai, đó cũng là quan niệm độc thân theo phương diện rộng. Tất cả chúng ta dù có gia đình hay chưa có gia đình, thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn mình được sống độc lập như vậy. Có những cái muốn chối bỏ một cách dứt khoác nhưng vì lí do này, lí do khác nên chưa làm được.
Những người Phật tử đã từ bỏ cuộc sống trần tục, nguyện tuân giữ giới luật độc thân bởi vì họ nhận thức rõ ràng những sự ràng buộc và những phiền toái của cuộc sống của một người có gia đình. Ðời sống hôn nhân có thì ảnh hưởng hoặc làm giảm bớt sự phát triển tâm linh khi sự khao khát tình dục và sự chấp thủ chứa đầy cái tâm và những cám dỗ làm lu mờ sự an lạc và sự tinh khiết của tâm.
Ta cần phải nhớ rằng, xuất gia không phải là điều bắt buộc. Phật giáo không bắt buộc mọi người phải hoàn toàn từ bỏ thế gian để tu tập Phật giáo. Bạn có thể tu sửa cách sống của mình bằng cách tu tập theo những nguyên tắc của tôn giáo phù hợp với nhu cầu đời sống tại gia. Tuy thế, khi bạn đã tiến bộ và đạt được trí tuệ cao hơn, bạn sẽ nhận thức rõ lối sống của người tại gia không thể dẫn đến sự phát triển tối cao của “phạm hạnh tâm linh” và sự thanh lọc tâm, bạn có thể chọn lựa để từ bỏ đời sống trần tục và tập trung nhiều hơn về sự phát triển tâm linh.
Mời quý vị nghe bài pháp thoại Ý nghĩa sống độc thân được Thầy Thích Phước Tiến thuyết giảng tại Chùa Ấn Quang, Quận 10, Tp. Hồ Chí Minh
Để lại một bình luận